Hội Pháp Sư
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Hội Pháp Sư


 
Trang ChínhPortal*GalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Affiliates
free forum
Diễn Đàn
Latest topics
» SỬA MÁY TÍNH , MÁY IN, ĐỔ MỰC MÁY IN TẠI NHÀ HỒ CHÍ MINH
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeWed Feb 22, 2012 11:40 pm by tuquynh

» Khai giảng lớp luyện thi N2 và N3 tại Trung tâm Nhật Ngữ Top Globis
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeWed Feb 22, 2012 11:32 pm by tuquynh

» Moncler Mens jackets
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeMon Oct 31, 2011 12:36 am by sally002

» Moncler women's coat uk
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeMon Oct 31, 2011 12:33 am by sally002

» Cheap Moncler Women's Jackets
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeMon Oct 31, 2011 12:30 am by sally002

» Học tiếng Nhật - Top Globis
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeTue Sep 27, 2011 9:00 pm by tuquynh

» Học tiếng Nhật - Top Globis
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeTue Sep 27, 2011 8:56 pm by tuquynh

» Học tiếng Nhật - Top Globis
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeWed Aug 24, 2011 1:11 am by tuquynh

» рассказ гинеколога
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeWed Aug 03, 2011 8:52 am by Khách viếng thăm

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm

 

 Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã!

Go down 
Tác giảThông điệp
gianggiangonline
Hạ cấp Pháp Sư
Hạ cấp Pháp Sư



Tổng số bài gửi : 5
Join date : 19/09/2010

Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã!   Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã! I_icon_minitimeSun Sep 19, 2010 10:20 pm

HAI NĂM SAU:

- Cô hai ơi! Cho con hai tô mì nhe, và một hoành thánh nữa!
- Có ngay, có ngay! ……- Bà hai dáng người to lớn , đẫy đà, nhanh nhẹn làm đồ ăn cho khách , nhìn qua ngó lại không thấy con Hai Lượm đâu bà hét lớn. Tiếng hét của bà vang động cả một góc trời , nhưng mọi người trong quán dường như cũng đã quen với đều đó nên họ cắm cúi ăn:
- Hai Lượm đâu? ….Đi đâu rồi? Khách người ta réo om sòm nè mày!
Một cô bé tóc tém, mặt mũi lanh lẹ phóng đến gần bà:
- Gì mà hét ầm ĩ vậy má? Nó đi gom tiền hàng chứ có đi theo anh nào đâu!
- Xì ….Nhìn mặt mày coi, có cho cũng không có thằng nào thèm vác đi nữa là . Mang cái này ra bàn số ba!
- Rõ, thưa sếp!
Rồi cô nhanh bước đi, dáng cô nhanh nhẹn khuôn mặt tươi cười. Mọi người đều rất thích cách phục vụ của cô , vì tính tình của cô vui vẻ và cách nói chuyện có duyên rất hút khách hàng. Có lẽ vì thế mà gánh hàng của mẹ con cô lúc nào cũng đông khách .
Bỗng một thanh niên dáng vẻ nhỏ con nhìn nhìn cô nói nhỏ :
- Lượm ơi ! Bao giờ anh mới có thể rước em về dinh với anh đây hả Lượm?
Hai Lượm nhăn mặt quay sang nói lớn , giọng cô thật tự nhiên đến mức cả quán đều cười rộ lên:
- Chi cha nội? Về để hai anh em ôm nhau ngủ hả?
Thế là anh ta im bặt. Bà Hai đưa đôi mắt nhìn cô nói nhỏ :
- Con nhỏ này mày làm anh hết hồn rồi mai mốt sao anh dám ghé qua nữa hả mậy ? – Vừa dứt lời bà vừa dùng con dao chặt thịt to đùng chặt một cái , khiến anh ta hết hồn im re và từ từ chuồn mất. Hai Lượm nén tiếng cười nhìn theo :
- Đáng đời , cho chừa cái tật ba hoa đi!
Bà quay sang nói lớn:
- Lượm lại má biểu!
- Gì nữa đây? Nhìn mặt gian quá hà , bộ muốn dụ con đi đâu hả ?
- Lẹ lên , ở đó mà cà kê!
Cô bước đến và thở dài. Bà Hai đưa cho cô cái túi nhỏ rồi nói :
- Chị mày hôm nay đi làm ở chỗ mới , gia đình đó nghe rất có thế lực , tao muốn đưa cho nó một vài món đồ. Con đem nhanh rồi về phụ má .
Nhìn nhìn địa chỉ trên tay mình, cô thì thầm :
- Biệt Thự Lâm Gia ….
Rồi cô quay sang nói lớn:
- Ủa , má ngôi biệt thự này con thấy đâu ai ở đâu? Sao giờ thuê người , rồi tuyển nhân viên ghê vậy?
- Nghe nói người chủ đến nghỉ dưỡng gì đó , họ giàu lắm ….mà thôi mày thắc mắc làm gì , có đi nhanh không thì bảo?
Vừa nói Bà Hai vừa nghiến răng hăm dọa , Hai Lượm nói nhỏ :
- Biết rồi , biết rồi …đi liền nè!
Cô vừa nói cô vừa lấy đôi giày trượt patin trên góc tủ chật hẹp và hí hửng đeo vào. Đây là người bạn thân thiết nhất đời cô.
- Chúng ta chuẩn bị giao hàng thôi!
Bà Hai quay lại nhìn cô , bà hét lớn âm thanh thật dũng mãnh, dường như bà có tuyệt chiêu là la với hét, à không còn thêm chiêu dao chặt thịt nữa:
- Trời ơi ! Có ngày mày té gãy giò bây giờ. Con gái con lứa gì mà mỗi lần đi là làm một cái hútttt, không thấy ba má đâu. Mày bao nhiêu tuổi rồi hả ?
Nhưng bà vừa dứt câu thì cô đã hí hửng búng ra đường một cái vèo. Cô trượt nhanh đến nỗi mấy chiếc xe gần đó phải thắng lại nếu không họ sẽ đụng vào người cô mất .
Đứng trước ngôi biệt thự sang trọng cô ngẩng lên nhìn , miệng o tròn:
- Trời ơi ! Sao lại có thể có nơi như tiên cảnh thế này …Chà ! chà ! chắc bên trong đẹp lắm đây!
- Ai đó? – Một gịong nói làm cô giật mình quay lại. Một chú bảo vệ đưa mắt nhìn cô dò xét:
- Đi đâu đây?
- Dạ! Con vào đưa đồ cho cô Phương Nghi , người giúp việc mới ở đây đó bác!
Nhìn nhìn cô bằng ánh mắt thiếu thiện cảm , ông mở cửa rồi nói:
- Vào trong , đi vào cánh cửa nhỏ bên tay trái , hỏi gặp cô Hoa quản lý mới ở đây!
Hai Luợm không nói gì , cô từ từ trượt vào trong – Gì chứ? Bảo vệ gì mà khuôn mặt khó ưa quá vậy? Nhìn cái mặt là thấy không ưa rồi!
Nhưng cô quên mất đi bực bội vì trước mắt cô là cảnh đẹp như tiên giới. Lâu nay ngôi biệt thự này đóng cửa im ỉm cho nên cô không biết rằng bên trong nó lại đẹp đến như thế. Chợt một giọng nói trẻ con hét lên làm cô giật mình quay lại :
- Nè! Cô là ai?
Một cô bé con khoảng ba tuổi, mặc bộ áo đầm dễ thương màu hồng đang khoanh tay nhìn cô. Cô kêu lên:
- Dễ thương quá!
- Cô là ai? Ai cho cô vào đây? – Con bé như sẵn sàng giao chiến với cô .
Chà, thái độ thì không dể thương chút nào hết. Cô trượt đến con bé. Nó khoanh tay lại và ngước lên nhìn cô, không hiểu sao khi nhìn nó cô thấy nó đẹp và đáng yêu một cách lạ lùng, dường như cô đã nhìn thấy nó ở đâu thì phải :
- Cô đến đây đưa đồ . Chà! Bộ đồ chơi đẹp thật!
- Tất nhiên rồi! Vì ba vừa mới mua cho mà – Môi nó dẩu ra và nói, giọng có vẻ tự hào khi nhắc đến ba của nó.
- Đẹp quá, cho cô chơi với nhé?
Nó ngước lên nhìn cô , mắt nó mở to như nhìn xem cô có phải là người tốt hay không. Chợt có một giọng nói làm cả hai giật mình ngẩng lên :
- Vĩnh Thiên ! Đến giờ ăn rồi đó nhe con?
Dáng vẻ của cô gái thanh thoát bước đến bên cô, Vĩnh Thiên hét lên khi lao vào vòng tay của Gia Kỳ:
- Cô Kỳ Kỳ về rồi! Ba con về chưa hả cô ?
Người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp bế cô bé lên, hôn chụt vào má con bé và vui vẻ nói :
- Ai lại nói là Kỳ Kỳ , nghe giống như kỳ cá trê á? Phải gọi là cô Gia Kỳ , hiểu chưa?
Nhưng chú Kiến Phong nói con được quyền gọi thế vì như thế nghe rất dễ thương .
- Thôi đi đồ nịnh! Con đang làm gì đó?
- Con đang nói chuyện với cô gì đó …Ủa, cô đó đi rồi!
Gia Kỳ quay lại nhìn theo bàn tay nhỏ nhắn của bé Vĩnh Thiên. Cô chỉ thấy cái bóng xa xa của một cô gái. Hình như cô ta dùng giày patin thì phải? Chà, ai mà tự tiện vào đây thế nhỉ?
Nhưng cô không tìm hiểu gì thêm khi thấy Hai Luợm đi vào cổng dành cho nhân viên :
- Chắc là nhân viên mới thôi!
- Hai cô cháu làm gì đó? – Kiến Phong nói nhỏ , anh cũng vừa từ xa bước đến.
- Không có gì , em chỉ muốn mang con sâu quậy này vào bàn ăn mà thôi .
Vừa bế Vĩnh Thiên vào tay , Kiến Phong vừa cưng nựng:
- Chà ! chà ….Con sâu này lớn quá rồi ……..Giờ đã xinh đẹp gần như thiếu nữ rồi đó!
- Lì hơn thì có – Gia Kỳ chêm vào. Gia Kỳ yêu con bé nhiều đế mức đi đâu xa cô đều muốn mang nó theo, nhưng Lâm Hạo nhất quyết không cho. Anh không hề cho phép ai mang con bé đi xa, dù chỉ là một chút. Nhắc đến Lâm Hạo, Gia Kỳ chợt thở dài. Anh ấy gần như không còn như trước , kể từ đêm định mệnh đó.
Chợt bé Vĩnh Thiên kêu lớn khi đưa tay chỉ về phía Hai Luợm. Cô từ bên trong đi ra sau khi đã giao đồ:
- Cô khi nãy con nói chuyện kìa cô!
Gia Kỳ và Kiến Phong quay lại nhìn. Chợt cả hai như bị một cú đấm vào mặt. Gia Kỳ kêu lên và Kiến Phong nổi tiếng điềm đạm cũng không thoát khỏi bàng hoàng:
- Ý Nhi?
Hai Luợm băng mình qua cổng. Cô nở nụ cười thật tươi chào bác bảo vệ vẫn còn lầm lì. Cô không biết rằng có hai người đứng gần đó đang nhìn mình chằm chằm:
- Đi theo cô gái đó mau ……..Cô ấy là Ý Nhi ….Có chết em cũng không nhìn nhầm đâu!
- Anh cũng nghĩ thế . – Kiến Phong đáp gọn. Lần này thì anh đồng ý với ý kiến của cô.
(Còn tiếp)

Kinh te Tin Kinh te
Về Đầu Trang Go down
 
Truyện tự sáng tác: Lời đề nghị khiếm nhã!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» truyện vui lắm các bạn cùng đọc nhé
» truyện cười hài hước
» Truyện cười
» Tổng hợp truyện tranh
» truyện vui cùng nhau thư giản

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Hội Pháp Sư :: Làng Pháp Sư :: Thư Viện Pháp Sư :: Truyện tự sáng tác-
Chuyển đến